Rượu nồng ủ với thời gian
chờ ngày men dậy say tràn trên môi
ngã nghiêng đi nhặt đơn côi
bóng tà theo dáng bên đồi đau thương
hai đầu nối bến sông tương
có thơ làm sợi tơ vương trêu người
có thơ đem trải ra phơi
vàng theo nắng hạ giữa đời long đong
ngã nghiêng , nghiêng ngã cõi lòng
dọn đường cho bước hư không giữa đời.
chờ ngày men dậy say tràn trên môi
ngã nghiêng đi nhặt đơn côi
bóng tà theo dáng bên đồi đau thương
hai đầu nối bến sông tương
có thơ làm sợi tơ vương trêu người
có thơ đem trải ra phơi
vàng theo nắng hạ giữa đời long đong
ngã nghiêng , nghiêng ngã cõi lòng
dọn đường cho bước hư không giữa đời.
Rượu nồng ủ dưới lá rơi
đắp lên thành mộ giữa trời dậy men
ngã nghiêng say cũng sẽ quen
để cho lối mộng bắt đền bóng qua
từ đâu hương lá xót xa
chưa Thu mà ngỡ như là đang sang
tỉnh say đảo lộn son vàng
tỉnh say giờ đã buồn loang vết sầu
nửa đời thấm những hư hao
để trăm nhánh khổ thương đau chất chồng
Rượu nồng ủ mãi thêm nồng
“say đi để biết mình không là mình”
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Aug 09, 2006 2:33 pm