————–*********———————–
Nghe than thở sao mà buồn quá mạng
tưởng cơn bảo Ka-tri-na lại tràn bờ
đến hành hạ bao nhiêu ngừ – đại nạn
giật mình dậy – à thì ra đó là mơ .
Hum trước nhờ Dân Chu viết bài đen bạc
ý thật hay ! nhưng đắng thơ Đường
may lúc trước có gần tượng Phật
nếu không giờ chết chẳng ai thương
Sao bỗng dưng mang lò than nặng quá
đè lên lưng tưởng đã sập trời
tưởng đâu trái đất này sắp tan rã
hết không khí không đủ thở một hơi .
Nhưng khi biết ngừ trong cơn vật vã
sợ để lâu tóc đổi màu phai
ta dững dưng rồi bình tỉnh lạ
nhẫm tính hoài 1 cộng 1 đúng là hai
Đời sống này rồi ai cũng phải chết
sao nỡ làm lây nhiễm cả vần thơ
dù cơm áo đôi khi cày thấm mệt
nhưng ai cản được ,ta cứ mộng mơ
Nghe than thở , lời quen rồi , hết lạ
cho mượn nè chút vui ở trên đời
5 đồng lời thôi không được trả giá
bảo đảm hết buồn để sống ngừ ơi !
————-
Nắng Phai
Tấn tuồng đời ta đóng vai khổ mạng
nửa đường đi ngã té quị bên bờ
Chúa đâu nghe được lời người hoạn nạn
nên kẻ khổ thường phải sống trong mơ
đời ta bạc kéo theo tình đen bạc
đôi tay trơn rơi vỡ mất thiên đường
chiều nay em ghé ngang chùa lễ Phật
nhớ hỏi giùm còn ban phước người thương
chiều nay mây xám về thấp quá
tay trơ xương ta đâu đỡ nổi trời
không gian này giam loài chim cánh rã
tiếng kêu buồn gom lại một tàn hơi
chiều nay tan sở về vội vã
em đừng hờn con nắng chóng tàn phai
đừng cố sớt hoàng hôn về phương lạ
vì bất hạnh đời ta đâu nỡ chia hai
em hãy quên, để tình âm thầm chết
ta sẽ buồn tẩn liệm mấy bài thơ
mai tỉnh giấc có nghe đời mỏi mệt
khóc một lần cho qua hết như mơ
em hãy quên, mai đi làm người lạ
ta loanh quanh xin được chán thêm đời
mỗi cuộc yêu vẫn nhọc nhằn trả giá
đắt rẻ gì màu tóc trắng em ơi …
Châu Thái Lê
Tue Aug 29, 2006 8:28 pm
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Aug 31, 2006 3:32 pm