đem ráp nối giữa trăm ngàn huyễn mộng
có được lần đứng chận giữ con sóng
mượn Dã Tràng đo mà nỗi nhớ bằng nhau
Em bên trời chiêm nghiệm thú thương đau
rượt ảo cảnh để chơi trò cút bắt
ta hoang phế giữa muôn ngàn tất bật
vì áo cơm mà mưa nắng dãi dầu .
Góc đời buồn hết tháng bảy mưa ngâu
nghe thổn thức từng giọt còn rơi mãi
đời lỡ gieo trong vòng vây oan trái
nên hoang liêu theo từng tháng ngày dài
Ta lang thang đếm nỗi nhớ trên tay
để mặc cho hồn lá về cội nhớ
ngôn từ nào chấp vào đời đã lỡ
cho được lần mơ có giấc tương phùng
Em xa xăm giữ mãi chút riêng – chung
mơ tương hội khi khoảng trời xa cách
ngắm từng mùa lá đổi màu thay sắc
Hạ bây giờ hay Thu đến nữa chơ vơ
Ta đi quanh tìm nỗi nhớ, đợi chờ
mà có lẽ suốt đời này không gặp được
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jul 31, 2006 5:22 pm