Điểm gặp nhau

 

Buồn rơi trong vũng tối
ráp nối những ngôn từ
cánh lục bình trôi nổi
đã hơn nửa đời dư.

Rồi khi Thu trở lại
gom nhặt lá vàng rơi
ngỡ rằng mình trốn chạy
đi dần ra khỏi đời.

Có bóng nghiêng theo hình
cố vươn như rượt bắt
bóng vẫn mãi lung linh
khi đời buồn vắng ngắt.

Có lần nào em hỏi
bao giờ bóng gặp hình
chờ mãi trong mòn mõi
bóng vẫn cứ lặng thinh

Buồn lan đến cuối đời
khi xác thân rã rời
là lúc bóng nhập hình
vào cõi nào chơi vơi

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Aug 23, 2006 2:18 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: