Đời vốn đã xoay vòng trong nỗi nhớ
mỗi mùa thương tự đếm những lặng thầm
như là Nguyệt theo mùa lúc xa xăm
khi tròn sáng mang hồn Thơ đêm trải
mỗi mùa thương tự đếm những lặng thầm
như là Nguyệt theo mùa lúc xa xăm
khi tròn sáng mang hồn Thơ đêm trải
Như là hoa khi đợi xuân trở lại
khoe một lần rồi cũng phải ra đi
như là biển rộng, mặt nước xanh rì
cũng có lúc dâng ngàn cơn sóng dữ…..
Đời vốn đã chất chồng ngàn quá khứ
gánh hành trang oằn nặng nhưng khó quên
giữa ảo cảnh trăm cơn mộng qua đêm
có lần nào được theo về hiện thực.
Đời vốn đã chai lì trong tiềm thức
còn góc buồn chứa đựng thủy chung Thơ
góc buồn như giấu lại để được mơ
trăm năm vẫn xin làm tên lãng tử
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Jun 19, 2006 6:45 pm