dù mùa xuân tặng cho trăm đóa Quỳnh
đêm sẽ tàn vầng đông ló bình minh
ta trở lại đời thường và cơm áo.
Ngàn vần Thơ chưa lần đổi được gạo
vì đam mê hay nghiệp dĩ , chẳng màng
có nhiều khi theo dấu bước đi hoang
để vẫn biết cuối đường không ánh sáng.
Chưa thành thi sĩ nhưng lỡ rồi, lãng mạn
nát vụn đời theo mơ mộng triền miên
nơi xứ người không nhặt được bạc tiền
nên cơm áo luôn vây quanh đòi nợ.
Đời cũng vẫn không là Thầy , là thợ
quảy túi Thơ, nói tiếng Mỹ chẳng ai nghe
đêm thở than với cánh Quỳnh ở bên hè
vơi được chút nhọc nhằn nơi hãng xưởng.
Ngàn vần Thơ từ tâm hồn là phần thưởng
cám ơn xuân tặng thêm những đóa Quỳnh
mặc nhân thế cứ hạnh phúc riêng mình
khi có Thơ ta tạm quên đời cơm áo
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 18, 2006 4:32 pm