gối đầu đưa mộng vào rừng Thu
thì anh gom nắng nơi cư ngụ
sưởi ấm cho em dẫu tuyết mù.
Để nơi phố biển chiều hong gió
em tắm trong Trăng giữa ngọc ngà
ví bẵng cửa trời đang mở ngõ
không ai lén được vào vườn hoa .
Giữa trời cánh én báo mùa xuân
thoáng dáng giai nhân bướm ngập ngừng
nụ nắng vươn dài trên cánh lá
môi em chạm đến nắng vừa ngưng .
Anh giấu trong Thơ tiếng Nguyệt cười
giấu hoài chút mộng giữa chơi vơi
bờ xa con sóng còn hờ hững
để biển đêm buồn đếm tiếng rơi
Nếu lần nào đó để Trăng lạc
lặn mất vì anh quá chén say
bải vắng một mình nghe biển hát
bên đời lao nhọc trắng đôi tay .
” Một kiếp áo cơm ” một kiếp đời
mộng về theo mộng giữa trùng khơi
còn Trăng, còn lá ,còn Thu cũ
con chữ hồn Thơ vẫn khó rời.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Mar 23, 2006 6:44 pm