Đêm hoang bóng Nguyệt thành thuyền mộng
mảnh khuyết, đầy khoang ngập dấu tình
đôi mái chèo vung trên ngọn sóng
mang Thơ về với giấc mơ xinh.
mảnh khuyết, đầy khoang ngập dấu tình
đôi mái chèo vung trên ngọn sóng
mang Thơ về với giấc mơ xinh.
Trăng nép lưng trời vương bóng núi
soi hình xuống biển tạo nên đôi
với tay ừ nhỉ ! sao gần gũi
mà vớt trăm năm vẫn mộng thôi.
Đêm hoang lần vẽ bức tranh Thơ
ảo cảnh hình như vẫn bước chờ
con bướm đa tình đậu cánh lá
không dừng nơi có những cành hoa.
Em hỏi ta sao giấu Nguyệt cười?
không đâu ! Trăng vẫn dáng Tinh Khôi
vẫn còn hoang mộng đêm riêng biển
vẫn khoác lên mình áo lụa trôi .
Ví lỡ quên đời nợ cơm áo
đi tìm chút mộng thuở đầu xanh
hình như chỉ được trăm cảnh ảo
và đắng cay thêm trời sẳn dành
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Mar 24, 2006 1:30 pm