dù đêm đã vắng vầng Trăng non
để anh trải lụa dệt mơ ước
vẽ bức Tranh Thơ giữ mộng tròn.
Đưa nét đầu tiên tạo đường mây
khung trời bàng bạc ánh sao đầy
rồi thêm đôi mắt em vừa chớp
soi bước anh đi nghiêng dáng gầy.
Lại vẽ trên khung ánh nến vàng
thướt tha dáng nhỏ em vừa sang
như lần đầu hẹn khi xuân đến
bẽn lẽn nhìn nhau chút ngỡ ngàng
Còn đây khoảng trống thêm đôi cánh
anh vẽ thiên thần ru giấc êm
áo đấp cho em khỏi sợ lạnh
khi xuân vừa mới bước qua thềm.
Anh đưa nét nhẹ gió ru lời
lay động tàng cây chiếc lá rơi
sóng nước lăn tăn hồ liễu rũ
trong khung sống động bức tranh đời.
Cuối cùng góc nhỏ đề vần Thơ
con chữ ngã nghiêng rối loạn mờ
tiếng động bên ngoài anh chợt tỉnh
thì ra Tranh vẽ chỉ là mơ.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Mar 29, 2006 4:56 pm