nơi khung tranh chỉ có một mình Thơ
để Trăng lạc vào cõi mộng đợi chờ
giữ thánh thiện cho lần mơ mở ngõ
” Em Vệ Nữ, Trăng hóa thân ra đó”
giữa vườn Thơ huyễn hoặc cả ngôn từ
chưa tương phùng nên ôm gối tương tư
làm thân nến thắp sáng tình ấm mãi.
Anh thiên thần mang cầu vồng trở lại
nối quá khứ vào hiện tại đang mơ
đôi cánh gãy không sang được qua bờ
giữa mưa gió để cầu vồng tan biến .
“Em Vệ nữ ” hóa thân trong mộng huyễn
đêm lặng nhìn từng mảng tuyết hoa rơi
ru tương tư bằng con chữ giữa đời
để dấu ái từ xa dời gần lại.
Anh Thiên thần khoác khung tranh vẽ mãi
dáng kiêu sa từng nét đẹp vọng chờ
bầy con chữ chung quanh em dệt Thơ
như cộng hưởng phút thần tiên cõi thế.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Mar 27, 2006 4:05 pm