vừa rạng rỡ cười liền giấu mặt , đổ mưa
và vạn vật nét tạo bày thật khéo
biết anh say nên đổi nắng cho chừa.
Anh có lẽ suốt đời này vẫn thế
đường rũi dong đã nặng túi vần Thơ
dù nắng Xuân hay Trăng vàng không thể
cùng anh say trong gối cỏ đợi chờ.
Giòng tương lỡ chảy tràn xuôi ra biển
thuyền đã trôi trên sóng nước ngàn khơi
khi trái sầu thả rồi cùng lời nguyện
anh mặc nhiên , em là Xuân thắm bên đời.
Dù mưa đã giăng ngang trời thung lũng
cánh đồng hoang hoa vẫn trải thảm vàng
những cánh nhỏ nếu bị mưa làm rơi rụng
cũng khó lòng nghiêng nét đẹp Xuân sang.
Hình như thế ,Nàng Xuân giữa mùa bão
cố thật nhiều để lộ ánh nắng tươi
hình như thế, anh chìm trong vần ảo
thả hồn Thơ mong được thấy em cười
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Apr 11, 2006 10:54 am