Trăng mộng cho lần thơ ngã xuống
bên lầu con chữ nhẹ nhàng rơi
ngỡ ngàng tay trắng vương sầu muộn
đọng lại quanh đây nửa mảnh đời.
bên lầu con chữ nhẹ nhàng rơi
ngỡ ngàng tay trắng vương sầu muộn
đọng lại quanh đây nửa mảnh đời.
Mảnh đời viễn xứ đêm say mộng
hồn ngớ ngẫn hồn bước thấp cao
năm tháng cưu mang lời biển sóng
chắt chiu từng chút nhớ về nhau.
Hôm qua bóng núi giữa lưng đồi
nghiêng dựa vào mây , mây vẫn trôi
lơ lững không cho hồn núi gởi
chút gì !!! về đậu bến tương thôi
Đêm lạc vầng Trăng nơi giáp biển
nằm nghe sóng hát vỗ bên bờ
hình như lời ngọc đâu đây quyện
chạm giấc mơ dài Thơ vẫn Thơ.
Như ta vẫn mãi đường trần bước
ươm mộng bên nhau ước mấy lần
nếu lỡ mùa xuân không đến được
em bên trời đó có bâng khuâng?
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Mar 20, 2006 6:58 pm