đêm chờ Quỳnh từ nở giữa nhân gian
xuân đã trải khắp thung lũng hoa vàng
mênh mông quá và cũng nồng ấm quá.
Mầm tương tư , vài đêm thôi hình như đã
nhân nỗi nhớ lên đến đỉnh muôn trùng
có chút gì như là tiếng thủy chung
đã từ Thơ quyện về cùng một nỗi.
Anh phải lòng để lang thang đêm tối
cánh vạc mềm sương thấm lạnh giữa trời khuya
có ánh sao lấp lánh nẻo đi, về
khi thành phố còn chìm trong giấc ngủ.
Dài bóng anh mang tương tư đã đủ
Trăng không cần đầu gối bến giang cô
đêm tỉnh lặng liểu in bóng dưới hồ
nghe hơi thở nhẹ lâng lâng ước vọng.
Anh phải lòng để tự mình được mộng
tự mình rót cho mình chén tương bôi
chưa nếm thử mà như thấm say rồi
giữa đêm khuya lòng dâng muôn hạnh phúc.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Apr 24, 2006 2:14 pm