Đêm qua buộc chiếc thuyền mơ
giữa giòng ảo cảnh đợi chờ cho riêng
xa xa bóng núi một miền
dáng Xuân còn đọng đào nghiêng cánh mời
khoảng không áng sánh nhẹ rơi
gió đong đưa gió ,động nơi cuối cành
sương mềm đậu ngọn cỏ tranh
ru êm giấc lạ ,dỗ dành chân mây
nghe như đêm dỗ ngọt ngày
nhẹ thôi từ khép vòng tay ân tình
theo từng con chữ đảo khuynh
để cho bóng núi đọng hình biển xa
giữa giòng ảo cảnh đợi chờ cho riêng
xa xa bóng núi một miền
dáng Xuân còn đọng đào nghiêng cánh mời
khoảng không áng sánh nhẹ rơi
gió đong đưa gió ,động nơi cuối cành
sương mềm đậu ngọn cỏ tranh
ru êm giấc lạ ,dỗ dành chân mây
nghe như đêm dỗ ngọt ngày
nhẹ thôi từ khép vòng tay ân tình
theo từng con chữ đảo khuynh
để cho bóng núi đọng hình biển xa
Đêm mơ lạc bước thuyền hoa
bóng ai tha thướt bên tà áo bay
để hồn con chữ loay hoay
lời chưa mở ngõ sầu đầy trong tim
giòng Trăng bóng Nguyệt đi tìm
giữa khoang đã nặng nỗi niềm trong Thơ
bao nhiêu vần đã hong chờ
cuối xuân, rồi hạ ,ngẫn ngơ Thu về
đến đông lạnh thấm tái tê
cho lần được ước vai kề vai nhau
đêm mơ thuyền bỗng đổ nhào
cũng vì ẩn ngữ mà đau đớn lòng .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu May 18, 2006 3:21 pm