nên bây chừ con sóng nhẹ nhàng hơn
hai mươi năm còn gì nữa để trách hờn
đầu đã bạc gót mòn in dĩ vãng.
Nỗi nhớ về như cơn mưa mùa hạn
trút một lần không đủ ngập đường thưa
cho một lần chỉ là chút hương thừa
làm sao lấp cho đầy khỏang không vắng
Và có lẽ hơn nửa đời – rượu đắng
khi lá gan giờ lớn được bằng hai
một bên sống , một bên như đã chai
mà cũng mặc tương lai gì để giữ
Nếu trở về năm tháng xưa – quá khứ
hai mươi năm có đủ những phũ phàng
hai mươi năm đã mòn gót chân hoang
hay cũng chỉ là một bắt đầu muộn
Và có lẽ hơn nửa đời – hết muốn
trôi dạt nhiều nỗi nhớ bềnh bồng theo
xưa trắng tay – gì nhỉ ! giờ vẫn nghèo
gia tài có túi hành trang tương tư nặng.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Feb 09, 2006 8:01 pm