Ngỡ ngàng trong tiếng em – anh
trái sầu rụng vỡ rơi thành mưa Thu
đếm thương để bắt nhịp cầu
nhưng chim Ô thước đi đâu mất rồi .
Tự buồn đi nhặt mình thôi
gối bao nhiêu mộng ,đơn côi một mình
lắng trong nỗi nhớ lặng thinh
hỏi ai còn biết chút tình riêng mang .
Trái sầu rụng với trăng vàng
như tơ nhện rối hồn hoang thấm buồn .
Ngẩn ngơ mười mấy muà đông
trái sầu đi nhặt cho lòng thảnh thơi
ngờ đâu đến nửa cuộc đời
mới hay mình đã dư lời thở than .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 10 tháng 9 năm 2000