Nếu lần chuổi để linh hồn siêu thoát
thì từ lâu tôi đã thành Phật rồi
trái tim sầu chôn dấu những đơn côi
thành nấm mộ rêu phong cùng năm tháng .
Lá thẩn thờ rơi bên đời tản mạn
Thu lại về chiều tím loang hồn hoang
dưới huyệt sâu đơn côi bỗng vỡ tan
cùng với lá trở thành – Người năm cũ .
Câu kinh buồn – và những lần tự thú
trước tượng đài vẫn không xoá được hình xưa
để trăm lần sám hối – chỉ bằng thừa
chôn tình xuống – tình theo Thu – sống dậy .
EM đã xa – nhưng hình như – còn đấy
và màu sầu vẫn loang đỏ chung quanh
nghiệt ngã thay – lá bị cuốn xa cành
theo định mệnh ngàn năm còn tiếc nuối .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 11 tháng 10 năm 2002