Ru buồn nghiêng mất câu chào
hỏi con chim én xuân nào vừa qua …
Gọi thầm trong những xót xa
nơi xưa chốn cũ giờ là của ai .
Tìm đâu được nét trang đài
để đêm gối mộng cho dài nhớ thương …
Lén trông hoa tím ven đường
để lòng thắt lại niềm thương dâng tràn ,
cũng ngần ấy, bóng trăng tan
lầu xưa lối cũ ngỡ ngàng dáng hoa .
Giọt sầu rụng cánh xót xa
trải thêm nhung nhớ giờ là đêm mong .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 5 tháng 5 năm 2000