Chiều lặng lẻ ẩn chìm trong nuí
thoáng buâng khuâng cơn gió heo may
Vần thơ – lạc vận – thơ say
cung đàn chùn phím – đọa đày giây tơ .
Bến Tương vắng vẫn chờ – chút mộng
nhịp cầu Ô – khoảng trống buồn tênh
có gì để nhớ để quên ?
mỗi lần Thu đến chồng lên nỗi sầu .
Lá vừa rụng – về đâu lá hởi ?
theo giòng trôi – bến đợi – nơi nào
lạc đời ta đã mất nhau
để chiều Thu khóc – nát nhầu hương Thu .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 1 tháng 10 năm 2002