thấm lạnh như Thu bước lại gần
rót mãi đến tràn ly rượu đắng
mới hay kiếp nợ vẫn nhọc nhằn.
Muốn bỏ quên đời vui ý thơ
ru mộng dài thêm bớt đợi chờ
để nhịp cầu Tương được nối lại
nhưng buồn vì lạc những đường tơ
Đêm nay Nguyệt khuyết dẫn Thu về
hồn thả lên cao say đắm mê
như có đường mây đan lối mộng
và em xõa dáng suối tóc thề.
Anh muốn cùng Thơ chấp cánh bay
thuyền trăng mở cửa đón sum vầy
khoảng riêng chỉ có riêng đôi lứa
rót rượu kề môi ngây ngất say
Anh muốn dìu Thu giữa phố xuân
rộn ràng hoa nở bước giai nhân
“để nghe gió hát lời tình tự”
“và để nghe trời giảng nghĩa thương.”
Nhưng đêm Nguyệt khuyết trời se lạnh
Thu dáng chỉ về theo mộng thôi
Thơ em làm sao chấp đôi cánh
bay đến bên anh nối nhịp đời
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Feb 22, 2006 3:16 pm