Khẽ thôi – tiếng gió – gọi Thu
lặng thầm đẩy lá êm ru hồn chiều
níu thời gian , được bao nhiêu
để nàng Thu nhẹ vướng nhiều tơ vương .
Khẽ thôi – chiếc lá bên đường
dừng chân tôi nhặt niềm thương riêng mình
xa cành lá mãi lặng thinh
xa người tôi giữ bóng hình trong tôi .
Khẽ thôi – Thu đến thật rồi
buâng khuâng tự hỏi : Hay tôi nhớ Nàng ?
tháng năm lạc dấu chân hoang
lời ru ngày cũ ngỡ ngàng bay đi .
Thu ơi ! sao chẳng noí gì ?
lại mang lối mộng chia ly trở về ….
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 12 tháng 9 năm 2002