13 Th4 2018
by Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
in Những bài thơ cũ lượm về, Tình Thu
Chắc có lẽ trong khoảng đời trôi nổi
mùa Thu về dậy sóng đáy lòng anh
em không là Thu của một lần sám hối
Em là Thu của Thượng đế sẵn dành .
Cánh cửa mở anh tìm vào – tự nhé
có ngọt ngào ,có cay đắng cho riêng
anh không trách dù một lời rất nhẹ
để lá vàng êm rụng với Thu Hiền .
Em có biết bao lâu rồi vẫn vậy
vần thơ anh không đem bán bao giờ
viết cho em ( dù bây chừ em không lấy )
anh vẫn viết như ngày trước dệt mơ .
Thu không đến rồi đi trong tiếc nhớ
Thu bên cạnh đời – bên cạnh vần thơ
mộng thi sĩ anh viết ngàn câu chuyên chở
để có Thu bên cạnh mãi – dẫu là mơ .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 6 tháng 10 năm 2003 |
Thích bài này:
Thích Đang tải...
Có liên quan
Previous Mưa chiều Next Lạc Mất Vần Thơ