trên đoạn buồn , quấn quít chỉ một thân
thì em yêu ! trong dáng đẹp tuyệt trần
đã quyến rũ muôn vạn người vào diễm ảo
Ôi ! huy hoàng vẽ ngọc bày xiêm áo
để bất ngờ ta rơi vào chốn ngục hình
rồi đón nhận những đau khổ , lặng thinh
và ngơ ngác như nai tơ vừa mới lớn
Viên đá nào làm sóng lòng phải gợn
trái tim nào bị cướp bởi tay em
đêm mơ hoang trong giấc ngủ say thèm
dù đau nhớ đã lên theo từng phút
Khi quay về với thăng trầm – vinh nhục
mới hay rằng ta lạc bước quá xa
đôi tay trắng không châu báu làm quà
mà thực tế trên đời cần phải có
Ta ở đây và em yêu vẫn còn đó
nhưng tình kia hóa kiếp tự lâu rồi
để một mình lạc lỏng giữa đơn côi
ta quay về với chính ta ngày xưa cũ……
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Nov 23, 2005 11:59 am