sinh ra làm người sao lận đận với miếng ăn
sáng sớm vô hãng bị thằng xếp cằn nhằn
muốn quăng bỏ cả về nhà cạp đất sống
nhưng chợt nhớ ” cục đất chọi chim không có” – hõng!
đất ở đâu để mà cạp bây giờ
chạy lanh quanh hết cả mấy vườn thơ
cũng khó xin được tô mì cho đỡ dạ
đành phải nhịn cho qua mùa đông giá
chờ hè về khi nắng ấm khắp phố phường
dẫu sa chân, ngủ bụi ở ngoài đường
thì có lẽ không chết vì lạnh cóng
Tại ngày xưa trong cửa lớp hoài mơ mộng
nào là dáng hạ Hồng, dáng cúc Hoa
nào là dáng Bạch Tuyết ,dáng Kim Nga…..
nên bây giờ, về già , dáng thiểu não
Có nhiều khi tự mình buồn ,rồi bảo !
Nàng thơ ơi ! xin đổi gạo một lần
ta mơ mộng nhưng đến lúc phải cần
có chén cơm để tay không run run nữa
Nàng thơ ơi ! xin một lần ta hứa
chỉ một lần đổi gạo , một lần thôi.
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue Dec 13, 2005 7:40 pm