Dáng Thu sau cơn mưa

 

Qua đêm mưa Thu vàng đầy nắng ấm
nở nụ cười em lã lơi dáng hình
sau tán lá còn đẫm ướt lung linh
lộ sắc thắm tô hình trần muôn vẽ.

Tôi, tên khờ nhón chân bước thật nhẹ
sợ thêm lần đọng vỡ dáng ngọc ngà
cuối mùa rồi còn chút nữa em xa
là tôi mất, phải chờ Thu trở lại.

Trời nhỏ lệ giọt thương đau tình ái
lá bỏ cây biết có được về nguồn
chưa xa em mà thấm thía nỗi buồn
hình như đã quen dần từ lâu lắm.

Qua đêm mưa đổi lại ngày nắng ấm
dáng Thu em thêm lộng lẫy hơn nhiều
giá bây giờ tôi dệt được vần thơ yêu
chắc có lẽ xin tặng riêng cho em hết.

Mùa Thu ơi ! trong tôi em không bao giờ mất

 

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Dec 02, 2005 1:04 pm

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: