Gió đông lạnh đẩy lùa xác lá
màu vàng rơi có cả màu xanh
chừng như nhắc nhở cho anh
hôm nay một chiếc lá xanh lìa cành
màu vàng rơi có cả màu xanh
chừng như nhắc nhở cho anh
hôm nay một chiếc lá xanh lìa cành
Ba mươi bốn từng năm anh đếm
dù thời gian không kiếm được đâu
chỉ gom lá lại – chất sầu
rồi đem hong nắng cho đầy nhớ thương
Nắng hờ hững bên đường đùa gió
nào có hay lời nhỏ thì thầm
Mai ơi ! có trở về thăm
xin dừng một chút đến cầm tay nhau
Để đông lạnh không vào được nữa
có bàn tay chuyển lửa cho tay
Con tim với nỗi nhớ đầy
mỗi năm vẫn đến cho dài yêu thương