Em tôi hỏi sỏi đá có đau không ?
có ăn năn tràn dâng niềm hối hận
có âm thầm tiếc nhớ ở trong lòng
có ngậm ngùi buồn thương và có giận ?
Anh thật lòng không biết trả lời sao !
nếu đợi chờ để rồi thân hoá đá
để ngàn năm bước chân em vẫn la.
chắc có lẽ anh sẽ buồn nhiều lắm .
Như nỗi đau từ da thịt đã thấm
con Dã tràng xây mãi một lầu mơ
cố giữ lại cho ai tuổi ngây thơ
mà người lỡ buông rơi từ nơi khác .
Bài thơ xưa từng vần xa bước lạc
em bỏ làm chỉ vì nhạt hương yêu
bên khung cửa mơ dáng ai từng chiều
rồi lặng lẽ ném viên đá xuống dòng sông đang chảy .
Nỗi buồn xưa dù một lần trở lại
nếu có làm nhăn chút nét thơ ngây
anh xin nhận vào mình những đọa đày
cho em hiểu từ nỗi lòng của đá .
Dù ngàn năm sau bước chân em vẫn lạ …
Ngày 27 tháng 1 năm 2004
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn