” Bao năm bạt gió mưa ngàn
hỏi em còn nhớ thuở vàng son xưa
chắc em giờ hết nắng mưa…
từ lâu tôi cũng đã chừa thói hoang ” *
Mây chiều vương đỉnh núi
bóng xô dài chạy đuổi dưới hàng cây
chân lang thang nỗi nhớ vẫn đong đầy
trưa tháng sáu hàng Phượng gầy hoa đỏ thắm
Tiếng mõ đều đều chờ hững sáng
Lời kinh trầm bổng đợi hoàng hôn
trong câu nguyền đã giấu nửa phần hồn
chay tịnh mãi nỗi buồn không thể dứt
Ôi định mệnh hay là nguyên nghiệp lực
để chữ tình đeo theo mãi không thôi
Giờ em hết nắng mưa rồi
xin lần cầu nguyện cho tôi nhẹ nhàng
lên chùa thắp cả bó nhang
* Mượn của Trần Đại
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Jun 01, 2017 3:58 pm