” Vì chúng mình có duyên không nợ ”
nên xin làm tri kỷ của nhau thôi *
cây tương tư trổ nhánh ngã lưng đồi
thương với nhớ từng đêm côi lặng đếm
Thôi hãy ngừng chơi trò trốn kiếm
tạm buông đấu vật kéo thời gian
hai đôi vai nặng gánh chữ tào khang
đêm trở giấc ngỡ ngàng đầu đã bạc
Hỏi mộng ! mộng vừa rơi bến khác
thăm tình ! tình lỡ lạc tha hương
giờ đây trên mọi nẽo đường
có yêu xin đổi nhớ thường lặng thầm
làm người tri kỷ trăm năm
* Mượn của Đỗ Duy Thụy huynh