Bài T. H. thứ 99 ( Nợ còn mãi )

 

Tóc đổi màu nhuốm bạc
ta luống cuống – tuổi già
Thu – thôi về ngơ ngác
hình bóng xưa nhập – hòa

Em vẫn là em – người tình bé nhỏ
mấy mươi năm đi bên cạnh cuộc đời
Ta vẫn là ta cuộn mình trong sương gió
cặm cụi trả hoài – nợ vẫn không vơi .

Nếu em có khi quỳ trên chánh điện
niệm câu kinh để cầu nguyện giùm ta
thì em ơi ! xin một lần được thứ tha
xóa hay quên cho con nợ – già – kiệt sức

Em không đòi nên giữ hoài quyền lực
cho mai này còn có cớ – vấn vương
ta muốn trả nhưng lạc mất bước đường
lầm lũi đi giữa niềm thương , nỗi nhớ .

Tóc hết xanh một thuở
vai áo bạc phong sương
nợ còn chồng chất nợ
bước nghiêng ngả bên đường

 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: