Gom chút lá vàng về sưởi ấm
khói nồng bay tỏa khắp quanh ta
Thu buồn in vách đông dò dẫm
bắt bóng đợi chờ chiều vẫn qua .
Lật trang thư cũ màu vàng nhạt
nét chữ nghiêng nghiêng thắm đượm tình
Ta đọc sao hồn như bước lạc
Vần thơ em viết để làm tin .
Có dạo ta buồn bỏ viết thơ
bỏ luôn bướm mộng với hoa chờ
vì đâu ai đọc mà thơ nữa
nhưng nắng Thu về ta lại mơ .
Nắng Thu nhẹ đáp qua ô cửa
chiếc lá vàng rơi bên cạnh đời
thơ mộng đời ta còn đâu nữa
nhưng Thu vẫn đến hởi Thu ơi !!!!
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 8 tháng 11 năm 2001