Từ buổi Thu về theo gió sớm
phượng tàn rơi rụng cuối chân mây
góp bao tàn lá mình ta lượm
nỗi nhớ tràn dâng nỗi nhớ đầỵ
Thu điểm trang đời – cành khẳng khô
màu mây xám nhạt gió rung hồ
làn hơi sương thoảng mang niềm nhớ
đọng lắng tâm tư nữa cõi chờ .
Giang cánh chim Di về xứ lạ
đi tìm chút nắng để hong khô
nhưng ta chờ Thu rồi đông giá
góp lá đậy thơ thành nấm mồ .
Bao lâu rồi nhỉ – Ta quên hết
trốn chạy nhân gian để được gì
kỷ niệm Thu xưa chừng giẫy chết
hay mảnh hồn hoang lạc hướng đi .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 2 tháng 11 năm 2001