Có người bảo :
anh chối bỏ những gì hiện đang có
để tìm về quá khứ cũ xa xôi
và trăng vàng cùng Thu đến nữa rồi
anh chợt tỉnh – chợt say – anh nào biết .
Giữa nhân gian anh là người thua thiệt
trong tình trường chiến bại đến bao giờ
đêm cùng Thu trở dậy với vần thơ
anh bỗng muốn được say thêm lần nữa .
Đêm ảo mộng sương mờ trăng giải lụa
dáng mơ màng chìm khuất nét Thu xa
vần thơ xưa thấm rượu đã say ngà
lời tha thiết – chập chờn trong giấc ngủ .
Có người bảo : anh nhận nhiều – quá đủ
nhưng em ơi -trái đắng- vẫn đắng hoài
từ bây giờ cho mãi đến ngày mai
anh vẫn say mỗi lần Thu chợt đến .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 15 tháng 10 năm 2002