Chiều nay nhặt chiếc lá thu
lòng đau thêm nữa cho dù đã xa
bao năm xa biệt quê nhà
dừng chân trở lại hồn hoa đâu còn ,
Lời xưa người bảo sắc son
tóc thề bỏ lại lối mòn cỏ hoang ,
Ta buồn cho kiếp nhân gian
nửa đời cay đắng dỡ dang mộng lành .
Đêm trường đếm trống sang canh
nhìn con nhện kéo tơ mành rối tung
Tơ vàng xưa quyện thuỷ chung
nay trong bước lỡ đường cùng tơ đen ,
Lấy tay che khuất ánh đèn ,
bóng in trên vách sang hèn đâu phân ,
nhưng con đường ngắn thật gần
mà ta đi mãi chồn chân chưa cùng .
Ngở ngàng 2 chữ thuỷ chung
ta tan vỡ mộng tương phùng từ đây
10 năm chưa thấm đọa đày
giờ ta mới biết đắng cay là gì .
cuối đầu lạc dấu chân đi
tập thơ để lại chia ly thật rồi .
Lần tay để đếm đơn côi
thuỷ chung như nước chảy xuôi qua cầu ,
cung buồn ta hát từng câu
gởi người nơi ấy với sầu đọng đây .
dệt thơ bằng ngón tay gầy
hơn 10 năm lẻ đắng cay chất chồng .
Trách người đã bước sang sông ?
ta không trách mãi cho lòng nhẹ hơn ,
nhưng chiều về với cô đơn
bao nhiêu thương nhớ giận hờn về theo .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 00 tháng 8 năm 2002