Anh vẫn ước là Thiên thần xây mộng
đến ru em từng giấc ngủ ngoan hiền
nhưng aó cơm đã làm đời anh hỏng
nên nợ hoài với cuộc sống đảo điên .
Anh vẫn ước hái được ngôi sao sáng
cài tóc em trang điểm suối tóc huyền
bay trong gió trải dài thêm lãng mạn
( chỉ là mơ mình anh lạc cỏi tiên .)
Anh vẫn ước lời thì thầm thật khẽ
kề vai em dạo bước đêm xuân nồng
nói em nghe hết lòng anh – Thật nhẹ
(cơn gió nào đẩy lời yêu tan loãng – hư không .)
Anh vẫn ước …em ơi – Anh vẫn ước
chỉ có em thì giấc mộng mới thành
trong xa xăm – bao giờ em đến được
biến nhẹ anh – Thiên thần – giữa tầng xanh .
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Ngày 22 tháng 5 năm 2002