Thơ Bỏ Quên Lượm Về
Dòng sông tiễn biệt
Mùa xuân nào mắt biếc thắm mây xưa
Én ngày xuân đi mãi bỏ trời mơ
Về Bến Cũ nhớ vần thơ thủơ trước .
Mùa xuân nào mắt biếc thắm mây xưa
Én ngày xuân đi mãi bỏ trời mơ
Về Bến Cũ nhớ vần thơ thủơ trước .
Xuân đến xuân mang niềm hạnh phúc
Tình đi tình nở đóa tương tư
Dòng sông xưa khói sóng khách mong chờ
Ta vẫn đợi bên bờ thông bến đó .
Tình đi tình nở đóa tương tư
Dòng sông xưa khói sóng khách mong chờ
Ta vẫn đợi bên bờ thông bến đó .
Mong một buổi gọi mùa trở gió
Lầu thơ xưa nắng đổ hanh vàng
Chờ em hoa cũng muộn màng
Phấn son đã nhạt bẽ bàng dấu môi
Người đi còn nhớ đến người ?Trần Nhất Lang
Lầu thơ xưa nắng đổ hanh vàng
Chờ em hoa cũng muộn màng
Phấn son đã nhạt bẽ bàng dấu môi
Người đi còn nhớ đến người ?Trần Nhất Lang
Bài họa của HVHT
Bài họa
Thu sớm bẽ bàng
Nghìn trùng cách biệt
vẫn loanh quanh tha thiết bóng hình xưa
mấy mươi năm tay trắng với trời mơ
đời viễn xứ ai nào ngờ – biết trước
Gối sóng ngỡ tìm bờ hạnh phúc
xuống thuyền mong xóa chữ tương tư
túi hành trang đầy ấp mộng đêm chờ
Tóc nhuộm bạc còn mơ về thuở đó
giọt nước mắt rơi cho cuộc tình sóng gió
để bây giờ nhặt mãi lá khô vàng
nếu như Thu đến muộn màng
thì tình đâu phải bẽ bàng đắng môi
Người đi vẫn mãi nhớ người ?
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn