Sương đọng trên cánh lá
bao năm rồi với cội rễ cằn khô
đếm lần mơ được trở lại cùng hồ
nhưng giọt nắng đã hong khô mỗi sáng
bao năm rồi với cội rễ cằn khô
đếm lần mơ được trở lại cùng hồ
nhưng giọt nắng đã hong khô mỗi sáng
Hơi lạnh hóa thân vương lãng đãng
mây mù cãn lối đậu ngang ngang
chợt đêm qua cùng nối nhịp giăng hàng
bừng nỗi nhớ trong mơ màng rớt xuống
giọt khuấy đọng như tình xưa đến muộn
sóng lăn tăn thành nước cuốn vào bờ
nợ nhau năm tháng đợi chờ
để rồi tri kỷ bị ngờ tội oan
giọt sương rơi xuống vừa tràn