Giọt khuya hóa ngọc

 

Em ơi! Viết lại câu thơ:
“Giọt khuya hoá ngọc phải chờ thiên Thu.” *

Tập thơ xưa vàng úa
nét nghiêng nghiêng còn đọng dấu yêu thương
khi em tôi lạc giữa những con đường
đêm bật khóc phố phường cùng tủi phận

Đời lỡ nên thành người biệt xứ
Tình xa dẫu chọn chữ chung tình

mùa đông về bên cạnh những nhục vinh
Ta vẫn có bóng hình em thuở trước

để nối mộng vào dòng đời xuôi ngược
để còn mơ trở lại phút ban đầu
Thiên thần nối nhịp vồng cầu
đêm đêm ngất ngưỡng dệt câu thơ tình
giọt khuya hóa ngọc trung trinh

* Mượn của T. Viên Giác

 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: