Cố lòng ngăn tiếng nấc
để xuôi dòng khi đọc tiếp thơ anh
ba mươi hai năm vết cắt không lành
vẫn rỉ máu mỗi lần anh nhắc đến
Bóng ngã chân tường hình bóng quyện
xe lăn sân nắng góc buồn vương
tấm chân tình đến với những yêu thương
đã cắt ngắn con đường dài trước mặt
anh lặng lẽ giấu đời trong góc thật
mĩm môi cười ngăn tiếng nấc buông rơi
” Đời chưa có thể nghỉ ngơi
Thì thôi ta giữ cuộc chơi với đời ” *
* Thơ của Thế Thôi
** Viết cho bạn hiền với nỗi xót xa khi không dám hẹn lần trở lại , mong bạn hiền hiểu cho
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Jun 03, 2015 11:31 am