” Vì ai nỗi nhớ rơi nhiều
hỏi em dám nhặt lời yêu cuối mùa ” **
Lén nhìn em lặng lẽ
nét môi hồng tô nhẹ , chớp làn mi
như vô tư giả bộ chẳng hay gì
nhưng đáy mắt đã ghi lời tố cáo
cố giấu nên lưng chừng gựơng gạo
tìm quên bởi giả tạo vòng vo
rồi mai này khi con sáo sang đò
ta tự nhặt lời chưa cho cất lại
mùa đã cuối lá còn rơi rụng mãi
và con tim vụng dại – lý con tim
nẽo đời bảy nổi ba chìm
đường tình trăm khúc lặng im an bình
ai đâu nhặt nợ ba sinh ?
** Viết phỏng theo bài ” Lời đau nở muộn ” của TVL huynh
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Thu Sep 04, 2014 5:05 pm