Thơ được thì thơ

Tuổi còn trẻ phải tính đường đuổi vịt
buồn làm sao chẳng nhút nhít cứ ù lì
dệt vần thơ để đỡ tủi kiếp cu-li
khi huyễn ngữ là những gì không có thật

cửa lớp ngày xưa đưa ánh mắt
văn phòng hiện tại trợn lông mày
lỡ ương ương khó hoá kiếp lên Ngài
có lột xác khỏi kiếp ăn mày đã khá
cứ những tưởng nằm yên như phỗng đá
ai nào ngờ phước hoạ cách đường tơ
thôi thì thơ vẫn làm thơ
túi đồ để sẳn đợi chờ kêu tên
mai này lúc nhớ , lúc quên !

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Fri Aug 01, 2014 11:09 am

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: