Đêm qua chỉ nửa Trăng vàng
nửa kia còn lại đi hoang mất rồi
thẩn thờ nhặt những đơn côi
góp gom chất đống quanh tôi thành sầu
chỉ riêng con chữ đã lâu
thủy chung nhập thể từ đầu cùng mơ
Đêm qua chỉ nửa Trăng mờ
viền quanh nỗi nhớ ý thơ buông dài
hình như khi cố mượn vay
thì men rượu dậy làm say hơn nhiều
để khi tưởng đó lời yêu
thì chân nghiêng ngả hết dìu nhau đi
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Aug 19, 2013 10:58 am