Người còn ủ mộng bên trời
nên thơ thức giấc ru lời say sưa
dốc đời có nắng, có mưa
theo ta đong đếm cho vừa nợ duyên.
Thời gian lần qua cửa
kéo trăm năm lời hứa ố vàng phai
lặng nơi đây giấu tiếng thở buông dài
khi tiềm thức là những ngày yêu dấu cũ
Mộng vỡ tràn về thành thác lũ
thơ say rót xuống hóa con thuyền
chạy loanh quanh khôn tránh chữ nợ duyên
dẫu rao bán không đủ tiền để sống
nên cứ mặc (ta và người) bên trời ủ mộng
cùng trăng sao vượt sóng đón thuyền thơ
bỏ đi ngày tháng đợi chờ
góp tay nhặt mảnh trăng mơ đêm hè
vi vu nhạc tấu vừa nghe
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Wed Aug 07, 2013 11:55 am