” Vết roi đời để lòng ta ám ảnh
Ngày qua đi mưa nắng được gì đâu? ” **
hồn như chùng xuống, nước chãy qua cầu
gom góp lại chỉ còn đêm thâu thức trắng
hành trang ghì xuống nặng
tập sách gắn lên cao
trên tường cũ nét chữ xưa phai màu
khiến bóng dáng cũng nhàu theo nỗi nhớ
gió gọi bên hè ru câu duyên nợ
gặp nhau rồi ta vẫn ngỡ như chưa
bao năm trở lại thật vừa
con đường mưa nắng, nắng mưa thuở nào
còn riêng là dấu thương đau
** Mượn của Ngàn Thông
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Tue May 21, 2013 3:55 pm