Ru tình
Biển buông tiếng hát à ơi..
làm nghiêng bóng núi bên đời tỉnh say
Trăng treo trên đỉnh đầu ngày
nửa bên còn khuyết, nửa đầy hồn thơ
Hình như là có tội
khi ngơ ngẩn trải lối – bước chân hoang
cố tìm kiếm đã càng xa dấu địa đàng
lỡ ngã say rơi treo ngang đáy vực
Bóng núi che mình nhưng vẫn thức
Trăng non có khuyết cũng tròn mơ
Lời êm ru hát bên mộng còn chờ
thắm mãi vào câu thơ không dám gởi
nắng ấm về nhưng dấu buồn dịu vợi
và em ơi ! có biết xuân chẳng đợi chờ ai
ngả nghiêng bóng vẫn đổ dài
biển ru, Trăng mộng giữa ngày chớm xuân
Thơ tình khập khễnh ngập ngừng
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn
Mon Mar 25, 2013 11:42 am