Chiều buông bóng nắng
gió nhẹ ru mặt hồ lặng chau mày
liểu thả mình buổi đầu Thu khẻ lay
em chợt đến đẫy chân ngày xuống vội
Ráng chiều như dãy lụa
Trăng khuyết tợ làn mi
Dáng thuớt tha vẫy tay tiễn Hạ đi
em đến sớm cho nỗi nhớ ghì chặt lại
không là Thu muộn – để còn mãi mãi
buổi giao mùa làm tê tái hồn thơ
bỗng dưng như đợi như chờ
em buông lụa mỏng, ta ngơ ngẫn sầu
Thu xưa giờ ở nơi đâu ?
Wed Oct 03, 2012 7:13 pm