Nắng cũ về soi nghiêng nghiêng bóng núi
ấm nồng đây ! em ! phố biển nay đâu?
sóng vỗ bờ từ xa tít ngọn bạc đầu
chạy quấn quít theo dáng dài trên bãi.
Ta lạc dấu tiếng à ơi ru mãi
dậy chất men nồng cháy cả hồn mơ
phải là rượu , từ lâu đổi bóng chờ
hay là Trăng hững hờ từ muôn kiếp ?
Có một lần vẽ địa đàng chưa kịp
nên ánh lung linh đành rớt bên đường
ta thẫn thờ tìm kiếm chút dư hương
để sóng sánh đỗ tràn từng giọt rượu .
Em phố biển buông rèm tơ quyến rũ
con nắng bây giờ vẫn lúc ngã, nghiêng
cung trầm xưa vơi nhẹ những muộn phiền
nay im lặng mặc bóng núi rơi xuống triền nỗi nhớ.
Ta có lần về chốn xưa từ từ gỡ
sợi tơ vương còn níu bước chân người
thoáng đâu đây vẵng nghe tiếng em cười
và phố biển sóng vẫn đùa với cát.
Thu May 24, 2012 5:55 pm