” Đốt lên một nén hương lòng
gởi theo ngàn gió quạt nồng mộ em ” *

Hình như là cơn gió
mang tình xuân từ lối nhỏ xưa về
ba mươi năm lạc dấu – đam mê
em trở lại mái tóc thề buông thỏng

Đập cổ-kính ra tìm lấy bóng
Xếp tàn-y lại để dành hơi **

mùa xuân mới hoa rộ nở khắp trời
em trong mộng vẫn không rời dương thế
tựa vai anh bao nhiêu chuyện chưa kể
” thành một đời ôm trắc trở mà mơ … ” ***
còn đây chỉ mấy vần thơ
người đâu ? tỉnh giấc mắt chờ xa xăm
rưng rưng trong khói hương trầm
thoảng thôi mà đã bao năm xa rời
Em như còn mãi trong đời

* Lấy trong bài “Viết cho Mai 4 ”

** Mượn trong bài ” Khóc Bằng Phi” của Vua Tự Đức .
Đập vỡ cái gương cũ (cổ kính: gương cũ) của vợ đã soi trước để tìm lấy bóng vợ ở trong; xếp kỹ cái áo nát (tàn y: áo nát) của vợ đã mặc trước để giữ lấy cái hơi vợ ở trong ấy. Cứ theo sách Nam Phong giải trào thì hai câu thơ này đã thấy trong một bài thơ của Ôn Như Hầu: “Đập mảnh gương ra tìm lấy bóng. Xếp manh áo lại để dành hơi”. Trong hai câu của vua Tự Đức, chỉ khác mấy chữ “mảnh gương” đổi làm “cổ kính” và “manh áo” đổi làm “tàn y”.

*** Mượn trong bản nhạc ” Lần đầu , lần cuối ”
Sat Mar 24, 2012 8:41 am

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: