Thời gian chừng trôi chậm
thung lũng vàng còn đẫm tuyết băng
mây ngang trời một màu xám giăng giăng
cây trơ trụi , nắng trốn đằng sau núi
Chân bước trên đường, trơn ,chúi mũi
tay xoa trong áo, lạnh, cong lưng
người đón hỏi ta, ta mãi ngập ngừng
chừ có lẽ ! nơi xứ người xuân còn lạnh
chút tình quê mang bên lòng canh cánh
nỗi niềm riêng chợt hiu quạnh thêm nhiều
thời gian trôi chậm từng chiều
đày thân viễn xứ muôn điều xót xa
còn chăng ta với thân già
Huỳnh vũ Hoàng Tuấn
Tue Jan 17, 2012 12:18 pm