Lá rơi – ta buồn

” Lá rơi để tủi thân già
Một đời tang hải biết là ra sao ?” *

Mấy ai hoài đếm được
mùa hư hao đang rượt đuổi nhau
tuờng vôi loang bóng nhạt xót xa đau
vòng khói quyện – tóc ngã màu chưa đủ

“Câu thương đã sắp không thành chữ
Nỗi nhớ vừa gieo chẳng hạp vần” *

như từng mùa buồn rơi xuống buâng khuâng
mới thoãng đó gần ba mươi năm – nhanh quá
đày thân xứ người – buồn nơi đất lạ
ước được không như lá về nguồn ?
nhẹ nhàng buổi sớm chợt buông
mang lòng thanh thản về phương xa nào
Chỉ là một giấc chiêm bao !

* Mượn ý của đại sư huynh TNL

Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn

Sat Dec 17, 2011 10:00 am
 

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: